Yêu một người vô tâm
Anh,
Chúng ta đã chia tay. Em biết. Em biết lời chia tay làm anh sốc nhiều, buồn nhiều. Em cũng biết anh không hiểu tại sao. Bởi lẽ, sự vô tâm vốn có trong con người anh, nó khiến anh không đủ sâu sắc để nhận thấy những lỗi lầm của mình.
Em đọc đâu đó người ta nói rằng, kì thật chả có người đàn ông nào là vô tâm cả, chỉ là tâm của họ không đặt ở nơi bạn mà thôi! Em ngẫm nghĩ, có lẽ họ đúng! Biết đâu, anh không hề vô tâm với người yêu mới của anh sau này thì sao?
Em không trách đâu. Nếu anh yêu người sau, anh cư xử tốt hơn khi yêu em, thì em không trách đâu! Xem như, mối tình này cũng hữu ích cho anh. Điều đó làm em an nhiên hơn.
Em vẫn nhớ khi chúng ta mới bắt đầu, em nghĩ sự vô tâm của anh chỉ đơn giản là kiểu lạnh lùng ít nói. Em tin anh ngoài lạnh trong nóng, vì em biết anh cũng yêu em nhiều. Rồi thời gian trôi qua, em bắt đầu nhận ra sự thật rằng anh không hề quan tâm đến em hay cảm xúc của em. Anh mải mê với cuộc sống của anh, với những vấn đề riêng của bản thân anh. Em chỉ là một cái bóng, thỉnh thoảng anh đưa mắt nhìn qua xem em có biến mất hay không.
Những lần bệnh đau em tự nấu cháo, tự mua thuốc uống. Những lần anh mải chơi game không thèm nghe điện thoại của em. Những hôm mỏi mệt tơi tả muốn anh hỏi han cưng chiều vài câu, chỉ nhận thấy sự im lặng. Những lúc buồn phiền rơi nước mắt anh không đến bên cạnh, vài phút sau đã giật mình biết anh đang đi chơi cùng bạn bè. Tủi thân. Em thật sự tủi thân.
Em vẫn nhớ tháng lương đầu tiên của anh, điều anh làm là hồ hởi dẫn nhóm bạn thân của anh đi nhậu một bữa no say. Sau đó, anh gia nhập chuyến đi Vũng Tàu với bạn đại học. Anh mua cho anh đôi giày mới và một bộ đồ mới. Sau tất cả những thứ đó, anh mới nhớ đến em, hỏi em cần gì không. Em lắc đầu, và anh hiểu đó có nghĩa là em không cần gì cả, em không thiếu gì cả.
Mọi sự, anh đều dành cho bạn bè anh trước, cho những niềm vui của anh trước, rồi mới sực nhớ đến em. Bao lần anh đi chơi xa cùng bạn bè, chưa một lần dẫn em theo cùng, cũng không một cuộc điện thoại nào hỏi han. Anh nói, anh muốn chuyến đi chơi vẹn toàn. Ừ thì em im lặng để anh vui vẹn toàn.
Rồi những lần, anh hẹn em, vậy mà mải mê ngủ, bỏ dở cuộc hẹn mà không một cuộc điện thoại. Những hôm anh để em một mình để đi chơi với những cô gái mà anh bảo họ "là bạn". Hôm sau, anh vẫn vui vẻ như không có chuyện gì. Em khóc, anh trợn mắt hỏi tại sao? Anh bảo em nhạy cảm, bảo em làm quá. Vâng, là em làm quá thôi!
Em không còn nhớ rõ những gì xảy ra giữa chúng ta, bởi nó cứ dai dẳng, vụn vặt và quá nhiều! Sự vô tâm của anh từ vô hình đã thành hữu hình nhưng em đã quên dần rồi. Vì chúng ta đã chia tay, em đã tự giải thoát cho em. Yêu một người vô tâm, em đã khóc cạn cả trái tim.
()
Hey @mychip2610, best of luck on the contest!! I like your content so hope it goes well!
Congratulations @mychip2610! You received a personal award!
You can view your badges on your Steem Board and compare to others on the Steem Ranking
Do not miss the last post from @steemitboard:
Vote for @Steemitboard as a witness to get one more award and increased upvotes!