ĐÁP CHUYẾN TÀU TRỞ LẠI TUỔI THƠ NGÀY ẤY.
Và thầy tôi ở lại
Dòng sông kia còn mãi
Như tình thầy bao la.
Chuyến đò này đang qua
Chuyến đò kia cập bến
Chở bao niềm thương mến
Ôi! Con đò sang sông.
Thầy chẳng ngừng ngóng trông
Lớp lớp người xuôi ngược
Mái chèo và con nước
Muôn khung trời mở ra.
Con về lại vỡ òa
Trường xưa bao kỉ niệm
Vẫn người thầy cần kiệm
Và chắt chiu từng lời.
Tóc thầy đã bạc rồi
Cho đầu con xanh mãi
Cô học trò nhỏ dại
Người lái đò năm nao.
Ôi! Con chỉ ước ao
Được trở về ngày ấy
Đôi bàn tay run rẩy
Ê a chữ đầu đời.
Con vẫn nhớ thầy ơi
Dòng sông là tri thức
Người lái đò mẫu mực
Mong đò bến vinh quang.
Người lái đò nặng mang
Chở che đàn con nhỏ
Xin trăng đêm sáng tỏ
Người lái đò sang sông.
Hà Nội, 20-11-2014
By: @nguyen-land
một chữ là Thầy, nửa chữ cũng là Thầy anh nhỉ!
văn thơ quá a ơi :v
Từ ngày xưa của a e ạ :))