Cơn mưa hạ

in #love3 years ago (edited)

Trời mưa.

Hai hôm nay nghẹt mũi, tự hỏi sao lạ, từ ngày tẩy sỏi gan và làm enema, thì đã khỏi viêm xong nghẹt mũi các kiểu rồi mà; hay là do ngủ bật máy lạnh?! Bây giờ mới nhận ra là do trời mưa.

--
Sách tập đệm hát để trên bàn, tọc mạch nên tôi mở ra xem, mở ngay bài gì mà trời mưa ai đưa em về...Tôi cười xởi lởi bảo mặc áo mưa chứ ai mà đưa chứ...Thế là tan học trời đổ mưa. Nghiệp quật. :p :p

image.png

Chị Thuỷ vừa qua đời. Hoa hậu VN năm 1994.
Bình thường tôi không quan tâm gì lắm đến showbiz, chỉ là vừa mới đây thôi, chị còn gởi hình đẹp chụp với Hector cho team để marketing. Nghe tin chị mất mà rụng rời, nổi da gà. Life is so fragile.

Buổi sáng đang làm enema thì hiện ra video chị live vài tháng trước. Một hoa hậu mặt mộc, vừa tập thể dục về, tắm xong, tóc còn ướt. Phía sau chị là chồng sách chất đống từ sàn lên tới trần, sách dày, sách cũ. Ghế ngồi cũng rất cũ, loại ghế gỗ xưa, không phải là ghế nệm bành sofa kiểu giám đốc gì. Với khả năng của chị, chị có thể sắm một villa hoặc ít ra là căn hộ hiện đại, sang trọng, nội thất xa xỉ. Mà ngoài sách chất chồng, thì trên tường treo móc - loại móc chuyên để gắng huy chương, kỷ niệm chương - chỉ tụi vận động viên hay thi giải này nọ mới có.

Chị kể một lần chị hỏi bố là: khi đó bố mình đã nghỉ hưu rồi, mình hỏi là sao bố chả bao giờ khen con cả, con giỏi thật mà...

Trời ơi! Một hoa hậu, gương mặt đại diện khắp các nhãn hàng, media, cả trong ngoài nước. Một doanh nhân thành đạt, hệ thống mấy thành phố lớn. Một người có cả trăm nhân viên, đào tạo những thế hệ quản lý tài giỏi. Một người Mẹ của hai con. Một phụ nữ đã ngoài 40. Một runner, yogis. Mà vẫn đau đáu về sự công nhận của một người đàn ông, một người duy nhất, là Bố mình. Scar đó she would carry từ nhỏ. Mãi mãi là cái bóng, là nỗi ám ảnh, là động lực để phấn đấu, chứng tỏ; mà cũng là sự dằn vặt tuyệt vọng.

Tôi vừa xúc động rơi nước mắt, vừa nghĩ đến bản thân mình.
Tôi hiếm khi nói về parents, bởi vì tôi cũng tương tự vậy. :)

Rồi chị luyên thuyên về chạy bộ. Đam mê chạy. Từ khi mới tập chỉ có hơn 1km thôi. Chạy mãi đến lúc đạt gần 50km. Triết lý chạy. Cũng tương tự như triết lý kinh doanh, phương châm sống.

Nay là ngày tiễn đưa chị. Rest in peace chị. Một người đẹp, tài hoa (chị còn đang viết dở tiểu thuyết, mà style hâm hâm giống ông khùng người Nhật - tên ổng bao năm mãi chả nhớ ;p ), tâm và tầm. Và cô đơn.

Rồi tôi nhận ra. Trong bao nhiêu người tôi từng tiếp xúc, bao nhiêu người quen trên fb, tôi nhận ra một người thành đạt là người sẻ chia - một người tạo ra giá trị thật sự cho cộng đồng. Bởi vì, để làm được điều đó, trước hết họ phải có giá trị. Một thời gian dài + kiên nhẫn + nỗ lực tự thân + không từ bỏ, từ nhỏ đến lớn, mà đúng hơn là từ nền tảng gia đình nữa, nếu không có bước đệm gia đình thì người đó càng phải nổ lực gấp trăm lần, để phát triển bản thân, để hoàn thiện bản thân, để hơn chính phiên bản của mình ngày hôm qua. Tin tưởng vào giá trị mình đang theo đuổi. Từ đó mới lan toả ra cộng đồng được. Chị Thuỷ có nói là: mình sẽ không nói những gì mà mình không biết hoặc không biết chắc (khi chị bảo sẽ coach online mọi người về yoga).
Không phải là những bức hình đi được những đâu, áo quần, hay trải nghiệm...những thứ đó chỉ cần có tiền là mua được; hay những bài triết lý copy paste ai cũng rao giảng được. Còn giá trị thật sự, tâm và tầm, là tự thân mỗi người, không fake được, như hào quang toả sáng.

Coin Marketplace

STEEM 0.19
TRX 0.15
JST 0.029
BTC 63398.53
ETH 2660.51
USDT 1.00
SBD 2.77