🍀Đã bao lâu rồi bạn chưa gọi điện cho một người bạn cũ?🍀

in #life6 years ago

Sáng nay, khi cầm vào điện thoại, thấy có thông báo từ zalo: Hôm nay là sinh nhật Nhàn Lê- Hãy chúc mừng sinh nhật cô ấy.

Không hiểu sao cảm giác xúc động xen lẫn hụt hẫng trào lên trong lòng mình. Đã bao lâu rồi mình chưa gặp Nhàn nhỉ? Bây giờ Nhàn đang làm gì nhỉ, có bao giờ Nhàn nhớ đến mình không nhỉ? Một loạt câu hỏi cứ thế hiện lên trong đầu mình. Thế rồi mình bấm số Nhàn và gọi. Chuông đổ, không ai nghe máy cả. Mình hơi buồn, chắc là nó đang bận gì đó thôi, đến chiều mình sẽ gọi lại. Mình nghĩ vậy thôi, thật ra mình vẫn mong Nhàn sẽ gọi lại cho mình nếu thấy cuộc gọi nhỡ từ mình.

DSC_6661.JPG

Nhưng Nhàn đã không gọi lại, đến chiều mình vẫn quyết định gọi cho Nhàn. Chuông đổ, vẫn không ai nghe máy. Mình đã buồn, Nhàn bận đến thế ư, mà một cuộc điện thoại cũng không nghe được.

Thế rồi, một lát sau, Nhàn đã gọi cho mình, mình vui lắm. Cô ấy nói rằng cô ấy vừa đến nhà phân phối, hôm nay trời nắng nóng thật. Ồ, Nhàn vô cùng bận bịu, mình nghĩ thầm. Chúng mình đã có cuộc nói chuyện rất vui, Nhàn vẫn như thế, vẫn luôn kéo dài cái giọng ở cuối câu khiến mình thật sự rất buồn cười. Chúng mình nói bao nhiêu là chuyện, từ chuyện mình mới mua một cái bảng màu mắt mới đến chuyện một bạn gái thân khác của chúng mình vừa chia tay người yêu, rồi chuyện đứa nào sẽ lấy chồng trước.

Nếu như trước đây, câu chuyện của chúng mình thường chỉ xoay quanh chuyện học hành điểm số, rồi chuyện đi ăn ở đâu, mua váy ở chỗ nào thì giờ đây sau hai năm ra trường, chúng mình còn hàng tá những mối lo khác. Điều đó cũng đồng nghĩa với việc nhiều khi chúng mình không còn vô tư như trước nữa.

tn1.jpg

Mình đã nghĩ đến chuyện này từ lâu, nhưng bây giờ khi ngồi đây, gõ những dòng này, trong đầu mình vẫn y nguyên hình ảnh cô bạn Nhàn nằm ngủ trên bàn học vì hôm trước lỡ thức khuya, thỉnh thoảng đôi mắt nháy nháy và đôi môi mấp máy. Mình nhớ những lần sang nhà Nhàn ăn cơm Nhàn nấu, ngủ lại nhà Nhàn vì không muốn về nhà ở một mình. Rồi những ngày mùa thi thì ở riết nhà Nhàn thôi, dù rằng Nhàn thuê một căn phòng tận tầng 7 và không có thang máy thì điều đó cũng không cản trở mình sang ăn trực nhà cô ấy 😜

Mình cũng chưa bao giờ quên đêm mưa hôm ấy, mình ôm Nhàn và khóc kể cho cô ấy những điều khiến mình đau lòng mà không thể tâm sự cùng ai khác. Mưa bên ngoài rất to nhưng mình biết Nhàn đang khóc cùng mình…

Rồi thời gian trôi qua, thời gian có thể lấy đi tất cả, lấy đi những người mà ta thương yêu nhất, lấy đi sự vô tư trong trẻo tuổi học trò. Nhưng sẽ chẳng bao giờ lấy đi những kỉ niệm trong mình.

Những kỉ niệm vẫn luôn nằm ở đó, và chỉ cần mình gọi tên sẽ lại ùa về…

tn2.jpg

Coin Marketplace

STEEM 0.28
TRX 0.12
JST 0.032
BTC 62486.49
ETH 3015.74
USDT 1.00
SBD 3.93